Vợ ốm

Với chiều cao 1m5 và cân nặng nhấp nhổm 40 ký lô. Cô vợ của anh vẫn hay bị các tên virus tán tỉnh. Mới hôm qua, ngày cả đất nước hình chữ S cùng hướng về một trận cầu, cô vợ vẫn nhẹ nhàng tu 3 viên hạ sốt trong ngày.

Sáng hôm ấy, cơn mệt đã ghé thăm, cô vợ nhắn tin cho đồng nghiệp báo nghỉ ốm. Nhưng anh chàng đồng nghiệp lại khấp khởi “Vãi…đang đứng mua áo cho chị nà” – đêm qua ước hẹn là nhuộm đỏ tầng 4 để cổ vũ Việt Nam. Cứ như được tiêm một liều Adrenalin, cô vợ đột nhiên khỏe ngay và bay đi chuẩn bị quần áo để kịp ra đón xe công ty.

Nhưng người tính không bằng mấy tên virus tán tỉnh kia. Đến tầm trưa bắt đầu cơn sốt kéo đến. Cô vợ nốc một liều và tu liền tù tì 60 phút. Đến chiều dậy làm thêm cốc Vitamin C (toàn đi xin). Xong lại khấp khởi đi thay áo cờ đỏ sao vàng để vào trận chiến. Để kể cho niềm tự hào của người hâm mộ Việt Nam phải dành hẳn mấy nghìn chữ ở bài sau. Thế rồi 30 phút hiệp 1 trôi qua, cô vợ lại lốc cốc đi làm liều nữa. Và một thể gượng dậy, lò lò kéo ghế đi nằm. Lát sau, chị Sếp kêu tên đồng nghiệp mang chiếc giường xếp qua. Liêu thiêu thì một âm thanh muốn nổ banh tầng 4. Việt Nam gỡ hòa 1-1 rồi….. Nhưng cô vợ vẫn không thể bò dậy.

Rồi vì màu cờ sắc áo, với tâm tưởng ráng lên tối về ngủ bù. Cô vợ ráng chóng mắt để dõi theo quả bóng lăn đến tận phút thứ 120. 2-1 rồi. Một kết thúc ngọt ngào. Không vì màu huy chương mà vì trái tim của người hâm mộ đã cùng nhịp đập với quả bóng lăn. Các chàng trai ấy đã làm rất tốt.

Đón cô vợ ở trạm xăng, anh chồng còn trêu “vợ không đi bão à”. Lúc ấy cô vợ chỉ muốn lăn quay ra ngủ thôi. Về đến nhà, dù đuổi quá đuối nhưng sợ nằm là ngủ queo, cô vợ cũng gắng đi tắm táp. Rồi đi quấn chăn ngay. Cơn sốt lại ghé thăm. Anh chồng vẫn đang bận bịu dưới nhà, chuẩn bị thùng sách cho cô em mang đi tặng, chuẩn bị chương trình du lịch công ty. Thi thoảng lại phóng lên gác ngó nghiêng cô vợ. Lúc lau người, bóp chân lúc lại suýt xoa “sao mà nóng quá vầy”. Những lúc sốt như thế cứ những tưởng mình không thể sống nổi. Mệt rất mệt. Nhưng phải công nhận sự kỳ diệu của y học. Viên sủi hạ sốt vào, lát sau, người ra mồ hôi. Anh chồng lau khô. Thế là cô vợ có giấc ngủ ngon lành.

Sáng ra, anh chồng đi mua 2 bịch cháo về phần cả ngày. Rồi lưu luyến chia tay vợ.

Từ ngày lấy nhau, số lần vợ ốm gấp mấy chục lần chồng. Mà chồng ốm là một trận đáng một trận như đợt gãy tay bó bột hẳn 3 tuần. Cảm giác được chăm sóc cho nhau rất hạnh phúc. Nhưng không mong bị “tán tỉnh” mãi thế này. Chỉ mong vợ chồng sẽ khỏe mạnh thôi.

Và mong các chàng trai U23 đều khỏe mạnh để viết tiếp những kỳ tích của cuộc đời mình!

 

Advertisement