Một bài viết cũ

26.6.2020

Có vẻ mình đã thất bại trong việc khiến bạn đồng hành của mình yêu thương mình. Vốn dĩ việc yêu cầu người khác thay đổi chưa bao giờ dễ dàng. Khi mình đang muốn họ lại càng chống cự, khiến cho cái tôi của mình ngày càng bị tổn thương. Và mong muốn gây chiến của cái tôi ấy ngày một lớn dần.

Dưới một góc nhìn nọ mình rất may mắn khi nhận được sự hỗ trợ của ông xã trong việc chăm sóc gia đình. Và dưới góc nhìn khác có lẽ mình đang bỏ bê gia đình chăng? Anh lo việc đi chợ mỗi sáng, lo các bữa ăn mình mang đến công ty. Các vật dụng, đồ dùng trong nhà cũng như cho con một mình anh chạy ngược xuôi mua sắm. Anh giữ tiền ăn đóng góp, nên mọi thanh khoản đều một tay anh xử lý. Mọi chuyện cứ mặc định như thế trong suốt hơn một năm qua. Mãi gần đây., khi hai vợ chồng mâu thuẫn, mình cảm nhận có lẽ anh mệt rồi. Các bữa ăn không còn vị yêu thương, chỉ chan đầy gia vị trách nhiệm. Ở nơi làm, gần đến giờ cơm, cứ nghĩ đến món ăn mình lại cảm giác ngao ngán.

Ngày hôm qua trở về nhà, nhiều khoảnh khoắc mình thấy anh ngồi thừ người, ánh mắt mệt mỏi. Chúng mình vẫn chưa hết giận nhau nhưng lúc ấy mình thấy thương anh. Mình cảm thấy hối hận vì đã để cái tôi lấn ác quá nhiều, khiến mình quên mất cách yêu anh. Trong lúc ngồi giặt quần áo cho bạn heo con, mình tự hứa sẽ tập yêu anh nhiều hơn. Thế rồi, trong lúc ngồi chơi cùng con, chẳng may tay con bị xướt và chảy máu. Mình luống cuống vì không có gì để băng bó cho con, chỉ biết kêu lên “chảy máu rồi, chờ mẹ tí nhé”. Anh ngồi gần đó nhưng vẫn điềm tĩnh xem điện thoại. Mình phải hét lên “chồng”, rất chói tai. Anh đi tới. Và mọi quyết tâm của mình lại sụp đổ trước khi bắt đầu.

Mình không muốn nhắc lại quá nhiều điều khiến mình đau lòng, nhưng có lẽ nó giúp mình nhẹ lòng để chuẩn bị cho những kế hoạch sắp tới. Mình sẽ quay về với châm ngôn “yêu bản thân trước khi muốn người khác yêu mình.” Mình cũng không ép buộc bản thân phải thay đổi tất cả cùng một lúc. Mình bắt đầu với những kế hoạch giúp mình khỏe hơn, vui hơn mỗi ngày.

Mình trau chuốt lời nói. Khi giận việc làm chủ bản thân là cuộc chơi rất khó giành phần thắng. Nhưng mình đã giành chiến thắng vài trận gần đây, nhất là từ sau khi đọc cuốn “Ba người thầy vĩ đại. Đáp án rất đơn giản “lời nói tổn thương mình sắp nói ra có giải quyết được vấn đề gì không?”. Nếu có mình sẽ không chần chừ. Còn nếu không mình sẽ chọn giải pháp khác. Im lặng là giải pháp mình hay dùng trước đó. Còn hôm nay, mình đã biết dùng câu có mùi vị ngọt ngào hơn, răn đe nhưng không gây tổn thương. Và chồng đã mở lòng với mình. Bất ngờ về mình đã điềm tĩnh, và bất ngờ vì chồng đã sẻ chia.

Mình san sẻ việc nhà. Mình đã bắt đầu lên danh sách thực phẩm để lên món ăn cho gia đình. Vừa đảm bảo chất dinh dưỡng, vừa đảm bảo đa dạng thực đơn. Mình sẽ xin chịu trách nhiệm phần đi chợ. Bắt đầu là tuần 3 bữa. Khoảng 01 tháng mình sẽ cân nhắc tiếp tục duy trì hay nhận hoàn toàn luôn.

Mình san sẻ thời gian bên con. Bình thường cả hai vợ chồng đều xa con. Về đến nhà đều muốn bên con mọi phút giây. Nhưng có lẽ mình tham quá, ít khi cho hai bố con ở riêng với nhau. Tối qua mình đã nhận ra, và cho hai bố con được đi ị cùng nhau. Mình sẽ cố gắng hơn.

Mình chăm sóc bản thân. Mình sẽ chạy bộ trở lại. Mục tiêu cho tháng sắp tới là ba buổi mỗi tuần. Sau đó sẽ là cân nhắc bài tập phù hợp. Mình mua thêm 03 bộ quần áo để mặc ở nhà thay cho những bộ đã đầy vết châm kim từ ngày sinh con.

Hôm nay, mình mới chỉ lón nhón ngón chân vào kế hoạch cái cách bản thân. Cố gắng!

Leave a comment