Năng lượng yêu thương từ Trip #1

[1] Lo lắng

Mom: Trip ơi, mẹ lo lắng cho cái răng của con quá!

Trip: Mẹ đừng lo lắng cho Trip nữa.

Mom: Vì sao ạ!

Trip: Vì Trip vẫn đang ở đây mà!

Mình chưa hiểu điều gì đang chạy ngang dọc trong đám nơ-ron thần kinh của cậu nhóc gần 3 tuổi. Nhưng nó giúp mình thoát khỏi mớ bòng bong căng thẳng của mình. Mình chỉ biết ôm ghì lấy cái cục bông bé nhỏ ấy thôi.

[2] Buồn

Mom vu vơ: Trip ơi, tự nhiên mẹ thấy buồn quá. Giờ mẹ phải làm sao bây giờ.

Trip: Mẹ buồn mẹ nói mẹ buồn chớ sao!

Ối, vậy á. Tâm trạng mình, cảm xúc mình thế nào thì mình cứ nói thẳng ra thôi chứ có gì đâu mà thắc mắc nhỉ.

[3] Yêu

Mom: Mẹ yêu Trip nhiều quá Trip ơi!

Trip: Vì sao!

Ò, chồng mình còn chưa từng hỏi mình câu đó suốt 13 năm qua luôn.

Mom tiếp lời: Vì Trip là con trai mẹ nên mẹ yêu nhiều chứ sao!

Trip: Mẹ yêu Trip ít thôi!

Mom: Vì sao ạ?

Tự nhiên như anh tiên: Trip lớn rồi mà.

Ôi anh thanh niên 3 tuổi của tôi ơi. Anh “hay ăn, chóng lớn” về mặt thể chất thì được, còn tâm hồn anh có thể lớn từ từ hơn được không.

Advertisement